Ma
Ám
Trò chuyện bên con gái một lát, bà mẹ của Tâm Giao chậm rãi
đứng lên đi vào phòng, không quên dặn lại con gái:
- Con cũng vậy đó Tâm Giao! Hãy tạm gác những công việc riêng tư lại.
Cố gắng đến tham dự các buổi lễ tụng tại nhà quàn để giúp cho linh hồn
của Tuyết Phương sớm được siêu thăng tịnh độ, con ạ!
Nói với con nhưng chừng như bà đang nhắn gửi tâm từ cùng hương hồn
người đã chết - Tuyết Phương - mà đoán chắc, dang hòa nhập lẫn lộn vào
trong thân xác và thần trí người con gái thân yêu của bà. Bà thoáng
ỘnhìnỢ ra khuôn mặt trĩu sầu của Tuyết Phương đang ẩn hiện phảng phất
trên khuông mặt mệt mỏi tái lạnh của Tâm Giao cho dù bà thật lòng không
biết ngày hôm nay Tâm Giao - qua trung gian của kẻ vô hình - đã tự đem
trong trắng hiến dâng để thất tiết với người bạn trai của người đã
chết, nhưng bà vẫn không thể tránh hẳn nổi lo âu buồn phiền.
Giữa khuya đêm đó, bà cụ thức giấc sau một lúc chợp mắt ngắn ngủi, bà
nhẹ nhàng xỏchân vào đôi dép bông rón rén bước sang phòng của Tâm Giao
khi nàng đang say sưa trong giấc ngủ miệt mài. Bà trở raphòng khách
thắp một nén nhang rồi quay lại phòng ngủ của con gái. Bà nhẹ nhàng
ngồi xuống một cái ghế sau khi kéo tấm chăn mềm lên che kín sát cổ của
Tâm Giao. Bà bắt đầu to nhỏ thì thầm y như một người đang thành tâm cầu
nguyện:
- Này Tuyết Phương! Con hãy an lòng nghe ta nói chuyện. Đây là tất cả
những gì cần thiết ta muốn chân tình bày tỏ cùng con với tất cả lòng
thương yêu của một người mẹ. Con cũng là một người mà ta rất thương yêu
sau Tâm Giao mà thôi. Ta biết con rất đỗi đau buồn trước cái chết đau
thương mà con vừa trải qua một cách đột ngột. Nhưng con phải hiểu, đó
chỉ là nghiệp báo mà thôi, không có chi con phải lẩn quẩn mãi trong sắc
giới muộn phiền. Con hãy yên vui đón nhận và nên quên bỏ đi tất cả mọi
vướng mắc hữu hình. Điều này thực sẽ có lợi rất nhiều cho con.
Ta thực không đủ công năng để biết rõ nghiệp lực của con rồi sẽ ra sao
sau khi con đã qua đời, con sẽ được siêu thăng viên mãn thoát khỏi sự
tái sinh hay còn phải tái sinh để trả nghiệp làm người, làm súc sanh
hay làm ngạ quỷ để trả dứt nghiệp lực của tiền kiếp đã quạ Nhưng ta
muốn con hãy cùng ta hiểu rõ một điều, tất cả những gì con để lại trần
thế như những tình cảm quyến luyến thân thương giữa con với thân tộc
gia đình, giữa con với người thanh niên con sẽ dự định kết hôn, giữa
con với các bạn hữu xa gần, trong đó có Tâm Giao, hay là những gì con
hằng tư hữu về vật chất lẫn tinh thần, những thiếu đủ đói no, hạnh phúc
buồn phiền, những của cải bạc tiền cùng những tương lai con từng hoạch
định, ấp ủ.
Tất cả là những tạm bợ phù dụ Tất cả là những giả cảnh vô thường, chúng
không hề còn liên hệ và góp phần ích lợi cho con sau khi con đã chết.
Đó chẳng qua chính là nghiệp lực mà con phải gánh chịu. Chớ có luyến
ái, oán hận, tiếc thương. Tất cả mọi nỗ lực của con để níu kéo lại
những gì mà tâm linh con hiện thời còn đang vọng tưởng cũng đều bất lợi
cho con. Tuyết Phương rất yêu quý! Bác nói thật cùng con, kinh nghiệm
tức khắc của con sẽ chỉ là những niềm vui trong chốc lát, nó sẽ kéo
theo những phiền muộn nhất thời có cường độ mạnh hơn, như sự căng thẳng
và dùn lại của một sợi cao sụ Con hãy nghe lời ta phủ dụ, chớ nên luyến
tiếc cái vui, cũng chớ nên thù hận, chán nản vì cái buồn. Rồi mai đây,
nhờ những nghi thức ân cần và đầy lòng tâm từ của các vị cao tăng, các
tăng ni Phật Tử sẽ tụng niệm và dìu dắt con, cỖac mối quan hệ từ thân
tộc cho đến người yêu bạn bè, tất cả, họ sẽ cùng một chí tâm cao cả, sẽ
đỡ con, sẽ giải thích, nhắc nhở và dẫn dắt con trở về đúng chỗ của con
trong cõi vô hình để con được an bài theo nghiệp lực mà con đã
có.
Biết đây con sẽ được tái sinh trên bình diện cao hơn.
Còn một điều này, cha mẹ con cùng những thân nhân đang còn sống, có thể
vì muốn làm những điều ích lợi cho con theo cách họ nghĩ, sẽ hy sinh
nhiều súc vật, tiến hành các cuộc tế lễ linh đình hoặc bố thí của cải,
trong khi con, vì chưa nhận thấy lợi ích của các hành động ấy nên con
có thể nổi giận khi nhận biết các việc kia vào lúc này sẽ đưa con tái
sanh vào của địa ngục thì con nên giữ để khống chế các tư tưởng nóng
giận, chúng sẽ khởi lên và làm hại tâm linh con rất nhiều.
Con hãy nghĩ đến mọi người mọi việc dù phải quấy ra sao bằng tất cả tấm
lòng thương cảm, yêu thương, của cải còn để lại trên đời và gẻ như tất
cả những thứ đó rơi vào tay người khác đến nỗi sẽ làm cho con uốt hận
thì điều này sẽ làm hoen ố toàn bộ tâm trí của con, nó sẽ đưa con đến
trạng thái, thay vì con sẽ được tái sinh trong một bình diện cao hơn,
sung sướng hơn, con sẽ bị tái sinh và thế giới của địa ngục hoặc ngạ
quỷ.
Ta thí dụ với con thêm điều này, con và bạn trai của con, cháu Đoàn
Hùng từ nay sẽ vĩnh viễn thành hai miền âm dương cách biệt, ta hiểu
được làm sao con chịu nổi khi mai đây, Đoàn Hùng sẽ phải tự quên con
đi, phải thương yêu và san sẻ tình cảm và thể xác với bất kỳ người con
gái nào khác. Nhưng con cũng cần phải bình tâm nghĩ rằng vì tình con
yêu Đoàn Hùng sâu đậm hơn tất cả, con sẽ dốc toàn tâm lực để phù hộ và
thu xếp hoàn bị cho cuộc đời tiếp tục của người thanh niên mà con không
bao giờ còn co Ổcơ hội để san sẻ cho nhau những hạnh phúc buồn vui cuộc
đời.
Điều đó, mới chính là con yêu thương anh ta bằng một tình yêu cao cả.
Vả lại, cũng chính như vậy, con sẽ cảm nhận được sức dẫn dắt mãnh liệt
hơn. Vậy con đừng nghĩ làm gì đến những cái xấu xa ganh tỵ nữa mà hãy
nhớ đến bất cứ tình trạng tín ngưỡng nào hoặc là con hãy bày tỏ một
tình thương trong trắng và một đức tin khiêm nhường. Con hãy khấn cầu
đấng đại từ đại bi và thiên thể hộ mệnh của con. Lời cầu nguyện chân
thành theo hình thức ấy sẽ là một sự dẫn dắt vững chắc đối với con. Con
có thể được bảo đảm không vị thất vọng. Điều này rất là quan trọng. Nhờ
khẩn cầu như thế, một lần nữa trí nhớ sẽ đến, sự nhận biết với sự giải
thoát sẽ được thành tựu cho con.
Những ngày sắp tới đây, các vị cao tăng minh mẫn, các tăng ni nhân hòa
cùng tất cả mọi người thân thuộc sẽ dốc nhiều tâm lực để trì chú, lễ
tụng, nhắc nhở và dẫn dắt con. Trừ phi là con không muốn, mọi điều tốt
đẹp sẽ đến với con bằng sự siêu thăng tịnh độ. Con sẽ được nhận lãnh
tất cả những ơn phước thiêng liêng này. Lúc bấy giờ, con sẽ nhận ra
ngay rằng lòng vị kỷ, tiếc nuối, tham sanh, tham lợi, vọng tưởng...
Thảy đều là những sức cản ghê hồn làm trở ngại con đường tiến hóa của
con.
Con có nghe ta nói không? Một tương lai vĩnh cửu đang đón đợi con ở
trước mặt. Con hãy bằng lòng từ bỏ tất cả để yên ổn quay về. Tâm Giao
là người bạn thương yêu của con chí cốt cũng chỉ có thể đóng góp vào sự
nguyện cầu ráo riết trong việc dẫn lộ đi đến chỗ đại định cho con mà
thôi. Nó không thể làm hơn bất cứ điều gì. Con nên đi ra ngoài nó! Con
nên đi ra ngoài nó! Con nên đi ra ngoài nó, Tuyết Phương! Rồi hãy trở
lại vị trí hiện hữu của con.
Bà cụ ngừng bặt lời thì thầm vào đúng lúc Tâm Giao cựa mình thức giấc.
Nàng nhận biết ngay có mẹ Ở bên mình. Nàng nhỏm dậy dáo dác nhìn quanh
như có ý tìm kiếm một hình bóng người nào. Mẹ nàng nói trong hơi
thở:
Bác cám ơn con! Tuyết Phương. Con đã nhận ra những lời ta vừa cùng con
tâm sự. Ta mong rằng con sẽ trở về, trả lại sự bình yên cho người bạn
gái con hằng thương mến!
Tâm Giao gục đầu vào lòng mẹ như đứa trẻ còn thơ:
- Mẹ! Mẹ đang nói chuyện với ai vậy?
Tránh cho con nỗi sợ sệt, bà cụ cầm lấy hay bàn tay lạnh giá của
con:
- Không! Mẹ đang cầu nguyện như mọi khi thôi. Con cố ngủ tiếp đi cho
khỏe.
Nàng hỏi mẹ trong khi nhìn sang chiếc đồng hồ điện tử để trên bàn bên
cạnh:
- Mấy giờ rồi mẹ nhỉ?
- Khoảng ba bốn giờ sáng thôi con ạ! Con còn có thể ngủ thêm mấy giờ
đồng hồ nữa.
Bà cụ điềm đạm nhìn kỹ lại nhân diện của con. Cụ lơ đãng mỉm cười trong
khi Tâm Giao nói với mẹ:
- Con ngủ thêm chút nữa rồi sẽ sửa soạn đến nhà quàn với Tuyết Phương.
Hôm nay mẹ có đến cầu kinh cho nó không mẹ?
- Có! Mẹ sẽ đến cùng với các Thầy thêm lời cầu nguyện cho Tuyết Phương.
Nếu bận con cứ đi trước, mẹ có thể nhờ anh con đưa mẹ đi.
[trang
1] [trang
2] [trang
3] [trang
4] [trang
5] [trang
6]